Có lúc chúng ta đã nói đến nghệ thuật sống! Đó là sống đẹp, sống có ích cho gia đình và xã hội, đó là cách sống mà chúng ta lựa chọn hướng tới Chân – Thiện – Mỹ!
1. Cho mọi người nhiều hơn là họ mong chờ và hãy làm điều đó thật nhiệt tình.
2. Ghi nhớ những gì bạn yêu thích.
3. Đừng vội tin những gì bạn nghe.
4. Khi bạn nói yêu ai đó, hãy hiểu hết nghĩa của những từ ngữ ấy. ...
“Trong cuộc sống có những lúc cần hướng về phía trước, suy nghĩ và chuyển động nhanh, có những lúc cần tĩnh lặng, nhìn lại và điều chỉnh. Mọi thành công trong công việc, học tập và hạnh phúc trong cuộc sống đều bắt đầu từ nguồn sáng nội tâm”
Cuộc sống chúng ta ngày nay thật phong phú và tinh tế, đặc biệt là trong mối quan hệ con người với nhau, từ với người thân trong gia đình, bạn bè, anh em, đồng chí xung quanh ta mà hằng ngày ta cùng chung sống và giao tiếp…
Có hiểu tâm lý con người thì ta mới có cách ứng xử tốt hơn và có hiệu quả hơn trong cuộc sống và trong công việc. Vậy làm thế nào để hiểu tâm lý người khác, để được nhiều người yêu mến, kể cả việc giúp ta “chinh phục được những người bạn khác giới mà Hằng yêu quý…
Sống nghệ thuật, là cách sống của những con người tư lợi chọn để đối phó với những người xung quanh. Họ nấp mình sau tấm mặt nạ do họ tạo ra. Họ sợ bị phát hiện ra bản chất thật sự của mình nên ra sức tìm cách che giấu những khuyết điểm.
Sống nghệ thuật, là cách sống của những con người tư lợi chọn để đối phó với những người xung quanh. Họ nấp mình sau tấm mặt nạ do họ tạo ra. Họ sợ bị phát hiện ra bản chất thật sự của mình nên ra sức tìm cách che giấu những khuyết điểm.
Ở họ, kỹ năng sống đã biến thành một thứ vũ khí! Nó không còn là kim chỉ nam chỉ dẫn cho học cách sống sao cho tốt nữa mà lúc này nó trở nên quá điêu luyện, quá tinh xảo. Đôi lúc làm cho người ta lầm lẫn rằng họ đang sống rất thực tâm.
Dối trá đấy thôi! Làm gì có ai hoàn hảo tới mức không phạm một lỗ nào trong cuộc sống hay trong công việc. Đừng quá chú trọng tới vẻ bề ngoài, cũng đừng quá chú tâm vào những cái mà người khác muốn mình đạt được để rồi tìm mọi cách làm cho nó trở thành hiện thực. Dù chỉ là hiện thực dối lừa!
Bạn hãy học hỏi nghệ thuật sống để làm cho cuộc đời của bạn tốt đẹp hơn nhưng bạn lại chỉ muốn học nghệ thuật sống để sống thật nghệ thuật, cốt làm sao tô vẽ cho cuộc đời mình trông đẹp hơn! Tôi hi vọng, bạn đừng yêu thích cái màu mè mà đánh mất đi giá trị đích thực của cuộc sống!
Hành trình cuộc sống không chỉ là cuộc phiêu lưu của con người với những tất bật bên ngoài; song song với nó, có những điều bắt buộc chúng ta phải bước đi bằng cảm nhận…
Dối trá đấy thôi! Làm gì có ai hoàn hảo tới mức không phạm một lỗ nào trong cuộc sống hay trong công việc. Đừng quá chú trọng tới vẻ bề ngoài, cũng đừng quá chú tâm vào những cái mà người khác muốn mình đạt được để rồi tìm mọi cách làm cho nó trở thành hiện thực. Dù chỉ là hiện thực dối lừa!
Bạn hãy học hỏi nghệ thuật sống để làm cho cuộc đời của bạn tốt đẹp hơn nhưng bạn lại chỉ muốn học nghệ thuật sống để sống thật nghệ thuật, cốt làm sao tô vẽ cho cuộc đời mình trông đẹp hơn! Tôi hi vọng, bạn đừng yêu thích cái màu mè mà đánh mất đi giá trị đích thực của cuộc sống!
Hành trình cuộc sống không chỉ là cuộc phiêu lưu của con người với những tất bật bên ngoài; song song với nó, có những điều bắt buộc chúng ta phải bước đi bằng cảm nhận…
Khi lắng đọng được kết tụ, chúng ta không chỉ khám phá được những nơi sâu thẳm trong tâm hồn mình cũng như của người mình yêu mà còn tìm ra nguồn sức mạnh của sợi dây gắn kết với thế giới, vạn vật.
Cuộc sống không chỉ là thắng - thua, được - mất, hạnh phúc - đau khổ, sự sống hay cái chết, mà cuộc sống là bất tận và luôn có những bí mật để con người khám phá. Liệu chúng ta có đủ niềm tin, đủ nghị lực để mở những cánh cửa ấy không?
Nếu tình yêu là thiên đàng của hai trái tim đang bay bổng thì hôn nhân có thể là một "bãi chiến trường" với đầy đủ hỷ, nộ, ái, ố mà chỉ có người trong cuộc mới thấu hiểu được cảnh ngộ và tình huống họ trải qua.
Cuối cùng người ta cho rằng chỉ cần một phương pháp để suy nghĩ đúng đắn, để tư duy thực sự. Phương pháp là một mẹo, nhưng nhờ nó mà chúng ta đạt tới bản chất của tư duy, chúng ta xâm nhập vào bản chất này và gạt bỏ tác động của những sức mạnh bên ngoài, những sức mạnh làm cho tư duy biến chất và làm cho chúng ta lơ đãng.
Nếu tình yêu là thiên đàng của hai trái tim đang bay bổng thì hôn nhân có thể là một "bãi chiến trường" với đầy đủ hỷ, nộ, ái, ố mà chỉ có người trong cuộc mới thấu hiểu được cảnh ngộ và tình huống họ trải qua.
Cuối cùng người ta cho rằng chỉ cần một phương pháp để suy nghĩ đúng đắn, để tư duy thực sự. Phương pháp là một mẹo, nhưng nhờ nó mà chúng ta đạt tới bản chất của tư duy, chúng ta xâm nhập vào bản chất này và gạt bỏ tác động của những sức mạnh bên ngoài, những sức mạnh làm cho tư duy biến chất và làm cho chúng ta lơ đãng.
Nhờ phương pháp chúng ta gạt bỏ sai lầm. Không quan trọng vào lúc nào và ở đâu, nếu chúng ta áp dụng phương pháp : nó sẽ đưa chúng ta gia nhập vào cái miền của « những gì có giá trị ở mọi thời và ở mọi nơi ».
Chữ tình (amour, love) viết theo chữ Hán, bên trái có bộ tâm tức là trái tim, bên phải có chữ thanh là màu xanh lục.Trái tim màu xanh. Trái tim ban đầu thì màu xanh, sau có thể biến màu thành màu khác, nhưng làm sao để nó đừng thành màu đen.
Chữ tình (amour, love) viết theo chữ Hán, bên trái có bộ tâm tức là trái tim, bên phải có chữ thanh là màu xanh lục.Trái tim màu xanh. Trái tim ban đầu thì màu xanh, sau có thể biến màu thành màu khác, nhưng làm sao để nó đừng thành màu đen.
Cái tình lúc ban đầu thì rất bồng bột, nóng bỏng, có tính chất đam mê. Đó là bản chất của tình. Tình yêu bùng lên rất mạnh nhưng nếu được dễ dàng thỏa mãn thì nó chết cũng rất mau. Đam mê như một ngọn lửa lên rất cao, khi tàn lụi cũng rất là mau.
Một cặp vợ chồng ở được với nhau lâu dài, đó không phải là nhờ tình yêu mà nhờ cái thứ hai là nghĩa. Và chính cái nghĩa đó là keo sơn gắn chặt hai người, để hai người có thể sống được lâu dài với nhau. Cho nên phải nuôi cái nghĩa. Người ta không thể sống trăm năm với nhau bằng tình được.
Một cặp vợ chồng ở được với nhau lâu dài, đó không phải là nhờ tình yêu mà nhờ cái thứ hai là nghĩa. Và chính cái nghĩa đó là keo sơn gắn chặt hai người, để hai người có thể sống được lâu dài với nhau. Cho nên phải nuôi cái nghĩa. Người ta không thể sống trăm năm với nhau bằng tình được.
Tình là một đam mê (passion), tàn lụi rất mau. Nghĩa là một cái gì bền chặt hơn nhiều. Nghĩa đi đôi với chữ ơn - ơn nghĩa. Ơn đầu tiên mình cảm nhận được của người kia là khi ý thức rằng: Có biết bao nhiêu người, tại sao anh ấy không chọn, mà lại chọn mình? Có biết bao nhiêu người con trai có bằng cấp, có địa vị, tại sao bạn không chọn, mà bạn chọn tôi? Đó là cái ơn mà mình ý thức được.
Ý thức đó làm mình có thể biết ơn suốt đời. Để có thể hy sinh cho người mình yêu suốt đời âm thầm và lặng lẽ, Để có thể sống chết vì người mình yêu........Nó làm nên ơn nghĩa vợ chồng bạn biết không.
Hiểu là nền tảng của tình thương. Sống với nhau như thế nào để càng ngày mình càng hiểu được nhau nhiều hơn và để cho người kia càng ngày càng hiểu được mình nhiều hơn. Tình yêu có thể chết nếu mình không biết nuôi dưỡng nó bằng cái hiểu và cái thương.
Hiểu là nền tảng của tình thương. Sống với nhau như thế nào để càng ngày mình càng hiểu được nhau nhiều hơn và để cho người kia càng ngày càng hiểu được mình nhiều hơn. Tình yêu có thể chết nếu mình không biết nuôi dưỡng nó bằng cái hiểu và cái thương.
Và khi người kia hiểu mình thì mình biết ơn người đó, biết ơn suốt đời. Chính sự biết ơn đó là chất liệu nuôi dưỡng liên hệ giữa mình và người đó cho đến suốt đời. Đó là nghĩa, không phải là cái bồng bột lúc ban đầu nữa, không phải là ngọn lửa nhất thời nữa.
sưu tầm
www.NhuaSong.com
sưu tầm
www.NhuaSong.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét